hỉu mày mà- mẹ nó trách
-Không mẹ thì thương con nhất –nó ôm mẹ và nói
-Thằng dẻo miệng ,thế đi chơi với bạn gái à ,mới mấy tủi đầu-mẹ nó lắc đầu
-Kg kg con đi vs con trai à nha –nó chối
-ừ thì cần nhiu mẹ cho_mẹ nó cười
-dạ cho con 200k đi dư về con trả lại-nó nghỉ đem cho có thoay chứ anh ta nói lo mà hihi
-ừ mai mấy giờ đi-ba hòi
-dạ 6h sang ạ-nó nói
-Đi ăn trộm hay sau mà sơm vậy thằng quỷ-mẹ nó la
-Không con hẹn nó ở BX An Sương 8h rùi nên con phải đi sớm á mẹ-nó nói cứ kêu anh bằng mày cho ba mẹ khỏi nghi ngờ há
-ừ thì tùy mày –ba nó
-à mà chơi thì chọn bạn mà chơi chứ dao du với tụi hư đốn là t quánh chết đó nhe ,lớn rùi nói ít hỉu nhìu không ai hơ đâu mà giữ mày hoài à-ba nó với giọng nghiêm nghị
-dạ anh á nó củng tốt mà con có bao giờ chọn lầm bạn đâu na2k-nó nói với giọng tự tin.
-ừ thì t nhắc á lớn rùi tùy mày thoay-ba lại nói
-thaoy con no căng bụng rùi nà để con lên nhà bác Ba mua đồ làm rau cau mai đem theo nha ba mẹ-nó nói
-ừ chùng xe nha m tối rùi à-mẹ dặn
-dạ -tiếng nó từ ngõ vọng vào từ ngõ
Do quán củng gần nên nó củng đi bộ cho tiêu cơm lun …vưà đi vừa suy nghĩ không biết anh tak thích ngọt hay lạc nữa mà biết để làm rau cau cho vừa miệng (mình làm có lỗi rồi giờ phải tìm cách chuột lỗi cho xứng thoay ) tak nó rút điện thoại ra gọi …
-Ô la, giọng hí hửng từ đầu dây bên kia-anh trả lời
-Gì mà hí hửng vậy chài …mà ah thích ngọt không z-nó hỏi thẳng luôn
-Thì mai đi chơi với nhóc nên z á…mà anh thích ngọt lắm á nhà..hỏi chi z-anh đáp lại
-Tại e không thích ai ăn ngọt thoay …anh ăn ngọt z thoay mai e không đi đâu-nó đáp lại
-Hả gì z chài a chuẩn bị hết rùi nha không đi là sao nói cho rõ coi gì mà lãng xẹt z nhóc…tùy nhóc không đi THÌ THOAY-anh nói một lèo
-Giỡn mà làm gì dữ z chài tại e mún quan tâm tới anh thoay làm gì dữ z hehe-nó nói mà còn mún sởn da gà lun…
-hahaha thiệt hà –anh hí hửng
-mà mai đi đâu á anh-nó hỏi
-mai e lên bến xe 23/9 đươc không z 8h nhe anh chở đi bằng xe máy –nhà anh gần đó á.
-Ô sa kê anh mai gặp-tôi hí hửng
-ừ ppp em-anh nói…
Tôi vào quán bác Ba mua nguyên liệu về làm rau cau dừa…nào là bột rau cau, nào là dừa nào là đường nào là nước cốt dừa …tà la tè le hột me thứ lun…Lỉnh kỉnh với cả đóng đồ vào nhà rồi bắt tay vào làm…Tôi chặc dừa trái dừa này trồng chắc 80 năm lun mà cứng như đá vậy á…cố dồn hết sức chặt “mày cứng hả mạy, tao cho mày cứng nè” tôi lầm bầm bỗng :
-Á –tôi la tóa lên…
Trái dừa dập mạnh vào tay phải tôi chỉ vài phút sau thì ngón trỏ biến dạng tím rùi nó đau nhứt dữ dội như tôi vẫn cố làm rau cau vì lỡ mua rồi bỏ uổn ….củng may là ba mẹ tôi đi dạo hết rồi không ở nhà chứ không là củng một màn chửi tôi vì tội hậu đậu cho coi.....sau khi quay cuồn với trái dừa tôi củng nấu xong tôi vội bê chiếc nồi lên đổ vào khuôn …
-A! …nóng chết con rồi ..-tôi nhảy dựng lên vội bỏ chiếc nồi xún rồi rửa tay bằng nước lạnh cả hai bằng tay đỏ lờm trừ ngón vừa mới dập thôi vì nó nhứt tôi không cầm được….chợt nhớ nồi rau cau chưa cho vào khuôn tôi vội chạy lại đổ vào khuôn củng may là chưa đặt …
-Phù-tôi thở phào nhẹ nhỏm vì củng làm xong món quà chuột lổi rồi …nhưng tay tôi đang đau đau lắm …vốn là thằng dù hồn nhiên trẻ con nhưng tôi dám nói từ khi tôi biết sỉ diện là gì thì tôi chưa hề khóc trước mặt người khác …có chăng là lần mẹ đánh tôi do lầm bị điểm 0 “lộn” (vì lần ấy cô tưởng tôi quay bài rùi bán dốn mẹ tôi …tôi không nhịn để nhục z sang hôm sau lên gặp cô roài nói rõ là của người khác thoay tôi so chữ cho cô xem …sau một hồi cô nhận ra chữ của thằng trên tôi sợ quá mà làm bừa ném xuống chổ tôi) mẹ đánh tôi đến nổi chảy máu lun mà tôi không mún khóc trước mặt mẹ và sau đó tôi nhốt mình cả tiếng trong nhà tắm khóc vì ức thoay thế là xong không sao vấn đề gì cả tôi vẫn hồn nhiên như xưa cả...
-Bảo …Bào ….làm gì thừ người ra vậy-mẹ gọi tôi
-Dạ con nhớ mẹ thoay hihihi-tôi cười mỉm với mẹ
-Làm như thương lắm ấy …làm xong thì dọn dẹp rùi ngủ sớm mai còn đi sớm mày
-Dạ -tôi vẫn cố giấu tay bị thương vì sợ mẹ mắng như sợ mẹ lo nhiều hơn…
“Tiếng mưa rơi dụi dàng sẽ làm long mình xao xuyến ấm hơn khi cùng vai kề vai bên nhau…”nhạc chuông vang lên tôi uể oải dậy vệ sinh cá nhân xong ăn mì tôm vì hôm nay t7 nên để mẹ nghỉ xúi chứ thường ngày là mẹ dậy nấu cơm roài…6h tôi ra đón xe bus với một chiếc quần sọt jean rách ở đùi ngắn trên đầu gối vì body tôi không đẹp khi mặt quần dài hihi…cùng chiếc áo thun đỏ và áo khoắc đen viền da ở cổ và tay cùng đôi giày trắng dây đỏ và chiếc nón xanh nữa trong củng đẹp theo tôi là vậy hihi …tôi củng không quên mang theo một bộ đồ sơ-cua và quan trọng là rau cau dừa tuyệt ngon mà tôi làm “trả nợ” cho anh…
Lên xe bus bắt list nhạc toàn nhạc Đông Nhi nghe sướng vô cùng tôi chỉ cuồng Đông Nhi thoay…ngủ gần tới bến xe 23/9 tôi bật ngược dậy khi tôi đang tựa vào vai một chàng trai cũng đẹp củng cao mà ốm hơn tôi hihi nhìn một hồi tôi ngại đỏ mặt lun “sao mình ngủ mê vậy chài, kí quá hà huhu quê nữa huhu”:
-làm gì đỏ mặt vậy nhóc –Anh ta nói …nhìn anh ta củng chạc tuổi tôi mà nhóc này nhóc nọ tôi bực thiệt ấy …
-Sinh năm mấy mà nhóc này nhóc nọ hà –tôi càu nhàu
-Năm 95…sao đủ kêu bằng nhó chưa mà nằm dựa người ta cả tiếng trời ê cả vai giờ còn nói giọng vậy hả người gì kì vậy…
-Hừ …thứ nhất anh đây 94 há …anh tên Bào…Nguyễn Hồng Bảo nhé…thứ hai tôi tựa vai cậu tôi xin lỗi ê hả ai biểu cho tôi tựa chi mà than hà củng mê gần chết chứ hiền lành gì mà kể lễ nhìn mặt củng đẹp mà sao không ưa nổi há…-tôi làm một lèo hắn há hốc mỏ như ngắp ruồi…
…..
-hehe khép mỏ lại bụi vô đau bụng á …thoay tới bến roài chào và hẹn không gặp lại há ..nhóc…nhóc..nhóc-tôi vừa cười vừa nói…tôi chạy ra gọi cho anh mà gọi hoài không bắt máy …tôi bực mình tính về roài á “người gì mà xài giờ dây thun z á”…
-Nguyễn Hồng Bảo…ngày sinh 14/01/1995…sinh viên trường XXX ..khoa YYY …z mà nói sinh 94 hả nhóc anh sinh 9/1 nhe haha huê quá huê quá-..
Tôi quay phọt lại nhìn chăm chăm tên lúc nảy á hắn cầm tòn ten thẻ sinh viên của tôi trên tay tức quá đi mất …tôi chóng chế:
-anh đây sinh năm 94 nhá nhưng ba anh sợ bị người ta ăn hiếp nên làm khai sinh trể thoay đừng có mà hổn láo …
-ăn làm sao mà hết mà ai dàm hiếp hahaha-hắn khoái chí…
-giờ sao trả đây coi tôi không giỡn đâu …-tôi vừa nói vừa đi lại chổ hắn tính giật cọng dây nhưng ai ngờ hắn nhanh hơn né sang một bên tôi té xuống đất hai tay chống xuống đất vết thương hôm qua chưa lành mà còn vậy nữa tôi đau mún điếng người lun tôi ngồi xún xíu rồi cho đỡ đau rồi tính ngồi dậy nhưng mấy ngón tay nhất quá không ngồi dậy được…
-sao định ăn vạ à –hắn truê
…
-sau ngồi dậy lấy thẻ nè-
-…-tôi không nói chỉ nhìn hắn với bộ mặt nhăn nhó vì nhứt
-sao z đau lắm hả-hắn chạy lại định đỡ tôi dây
-không cần…né xa tôi ra 80 chục mét –tôi nói yếu ớt hắn nắm tay tôi dậy ngay chổ bị dập nữa chớ tôi la lớn:
-Á…mày làm cái gì z thằng khốn –tôi đau điếng lên lun la mà không suy nghĩ..làm ai tron bến xe củng nhìn hắn vội thả tay ra tôi lại té lần nữa vì vừa mới bị hắn lôi dậy có nữa người thoay …tôi thấy bớt đau và đứng dậy từ từ không cần ai giúp hết vì con tria mà ngả thì đứng dậy cho đáng tiếng Nam Nhi chứ
-có sao không-hắn lo lắng
-giờ có trả không …không thì anh đây cúng lun cho cậu tôi làm lại tốn 80k thoay …chào cậu-tôi quay mặt vừa đi vừa gọi a lần nữa …
-Nè trả nà xin lỗi vì giỡn quá trớn…-hắn nói trong sự hối tiếc ,tôi lấy đi mà không thèm nhìn hắn lấy
Hai hotboy đẹp trai nhất nhì trường đại học F — Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật ...Chi Tiết
Hum nay là sinh nhật lần thứ 7 của Bảo Nhân, Dũng và tôi tranh thủ sắp xếp công việc về tổ chức sinh nhật …...Chi Tiết
-ưm...ưm...nhanh nữa đi! Hàng loạt những âm thanh gợi tình vang lên khiến cho người nghe phải đỏ mặt. Bên trong căn phòng đầy sang trọn...Chi Tiết
Đời Callboy là một tự truyện chân thật của một "người trong cuộc" tự viết về mình....Chi Tiết