lên đường.
Nhỏ hẹn e ở một quán cafe trên đường Láng, híc hồi đó e cũng không thuộc đường HN mấy, nên tìm mãi mới tới được địa điểm.Trước khi gần tới nơi e có nhắn cho nhỏ 1 cái tin bảo là e gần tới nơi rồi,nhỏ bảo e cứ vào trước rồi nhỏ qua sau.Dựng xe trước của quán rồi e bước vào bên trong, quán cafe này có 2 tầng, e thích không gian riêng tư nên chọn 1 chỗ ở trên tầng 2.Cố tình chọn 1 chỗ gần ban công nhất để có thể nhìn ra đường và quan sát phía dưới được.
-Chị ơi ! Cho em 1 cà phê sữa đá
E xin phép được tản mạn 1 tí về tách cà phê sữa đá . Đây là món uống khoái khẩu của e , có 1 câu chuyện như thế này về ly cà phê sữa đá.
Cà Phê :
Café yêu Sữa, cái yêu say đắm, lắng đọng và cô đặc như chính nó. Nó ngắm nghía Sữa, luôn thầm nhủ: "Ôi nàng mới ngọt ngào, sóng sánh làm sao. Có nàng, ta sẽ bớt đắng hơn, ta và nàng sẽ hòa quyện vào nhau, tạo nên hương vị cho nhau, vị đắng của ta sẽ hòa tan cùng vị ngọt của nàng. Ta và nàng sẽ thưởng thức thứ tình yêu hòan hảo ấy. Màu da đen nhẻm của ta sẽ được lớp áo vàng óng của nàng che phủ, tạo nên một màu nâu đẹp dẽ, hoàn hảo. Ôi ước chi nàng là của ta!"
Café yêu Sữa bao nhiêu, thì ghét Nước đá bấy nhiêu, nó thường lánh xa Nước đá, và thường rủa chàng Nước đá : "Ôi thứ quái vật băng giá ghê tởm kia, ngươi làm ta tan chảy, làm vị đắng tuyệt vời của ta cứ tan dần tan dần cho đến khi ta lạt nhách. Ngươi chẳng mảy may có chút lòng thương, ngươi làm nàng Sữa từ sóng sánh ánh vàng chuyển sang trắng nhợt nhạt và bỏng bẻo. Ôi vì sao trên đời lại có thứ quái vật lạnh lùng như ngươi. "
Sữa :
Sữa ghét Café, nàng thường tìm cách tránh mặt Café, nàng cho rằng Café làm cho màu da nàng không đẹp nữa, nàng vốn đã ghét màu áo vàng óng ánh của mình, thế mà Café còn làm cho nàng trở nên nâu xỉn, và làm đắng nàng, nàng thì ngọt, và nàng không thích hòa tan cái vị ngọt của mình vào vị đắng của Café.
Sữa yêu Nước đá, Sữa thường bảo với chàng Nước đá: "Ôi chàng mới tuyệt vời làm sao, chàng làm cho em tan chảy ra, hòa tan với chàng, làm cho em mát lạnh, làm làn da em trở nên trắng trẻo như thể em đi tắm trắng . Chàng làm cho vị ngọt của em trở nên dịu hơn, dễ thưởng thức hơn."
Nước Đá :
Chàng Nước đá lạnh lùng chẳng yêu cũng chẳng ghét nàng Sữa, cũng chẳng rỗi hơi đi căm thù lại cậu Café. Bởi cậu biết, có yêu ghét nhau thế nào, rồi cũng có ngày 3 chúng ta sống chung. Chàng cũng muốn nói cho nàng Sữa và cậu Café biết, nhưng bản tính chàng nó lạnh lùng thế, hơn nữa, chàng nghĩ ".Thế nào chả có lúc hai kẻ dở hơi ấy nghĩ ra, thôi thì để họ tự nhận ra tốt hơn là bị dạy bảo ."
Café Sữa Đá - Đắng, ngọt, lạnh lùng.
Cuộc đời là thế mà, có đắng, có ngọt và có lạnh lùng!!!
Ngồi nhâm nhi tách cafe một cách chậm rãi e hướng mắt xuống lòng đường.Bỗng thấy phía dưới có một người con gái đang từ từ chạy xe tới,ngồi ở trên không thể nhìn thấy rõ được nhưng e có một cảm giác thân quen k tả nổi.Rồi điện thoại lại có sms, giở ra đọc thì là tin nhắn của nhỏ
-Cậu ngồi ở đâu vậy
-Tớ ngồi trên tầng 2, mỗi mình thôi
Từng tiếc bước chân lên cầu thang vang vọng về phía e,e biết nhỏ đang lên.Tiếng bước chân mỗi lúc một gần hơn nhưng e vẫn ngồi quay hướng ra ngoài ban công nhìn ngắm xa xăm một cái gì đó, cho tới khi nhỏ tới gần
-Đ à
E quay người lại, các bác biết lúc đó e chỉ muốn khóc trước mặt nhỏ, hơn 2 năm không gặp , bao biến cố xảy ra, e đã tưởng sẽ không bao giờ gặp lại nhỏ nữa nhưng ngay bây giờ, nhỏ đang đứng trước mặt e , cố kìm nén cảm xúc e vẫn lạnh lùng nhìn nhỏ
-Cậu ngồi đi
Lúc này e mới nhìn kĩ nhỏ, vẫn khuôn mặt đó, vẫn đôi mắt , đôi môi đó.Vẫn mái tóc để xoăn 2 bên nhưng thay vì để mái bằng như hồi trước giờ nhỏ cắt gọn lệch về một bên.Nước da nhỏ vẫn như vậy họa chăng chỉ là pha đôi chút 1 tí của sự chín chắn trưởng thành.Đôi môi kia mới chỉ cách đây 2 năm thôi bọn e vẫn vô tư trao cho nhau những nụ hôn thắm thiết, nhưng sao giờ ngồi đối diện mà nó dường như xa xăm quá....
4 mắt nhìn nhau một lúc, e cũng có cảm giác hình như nhỏ cũng đang nhớ lại nét mặt của e ngày xưa.E thì lúc này khác xưa nhiều lắm rồi, chắc nhỏ cũng nhận ra được , trưởng thành hơn, chín chắn hơn , không còn vẻ bề ngoài trẻ con như xưa nữa và còn 1 điều nữa là những tháng ngày sống trong buồn đau cũng như sự buông thả mình đã làm e trông có vẻ lạnh lùng hơn.Rồi nhỏ cất tiếng hỏi phá tan đi sự tĩnh lặng đó
-Cậu tới lâu chưa
-Cũng được một lúc thôi, đã lâu lắm rồi chúng mình mới gặp nhau..
-Ừm..cũng lâu lắm rồi...trông cậu khác xưa quá..cậu lớn lên rất nhiều rồi..
-Cậu cũng vậy, trông cậu mặn mà hơn xưa rất nhiều, không còn là nhỏ Linh ngày xưa tớ hay bẹo má nữa rồi...
-Vậy sao ? Cậu dạo này như thế nào , ở trên này học có vui không ?
-Vui lắm cậu à, từ cái ngày cậu đi tớ sống vẫn bình thường.
-Cậu đang trách móc tớ à
-Trách móc gì cậu đâu, tớ đâu có quyền gì
Nhỏ nhìn thẳng vào mắt e, đôi mắt nhỏ long lanh lên rồi nhỏ hỏi
-Thật là cậu sống vẫn bình thường và vui vẻ.
-Ừm đúng là như vậy
---------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện tại http://HotVkl.Sextgem.Com - Wapsite giải trí người lớn miễn phí.Hãy truy cập vào Wap thường xuyên và giới thiệu Wap tới bạn bè của bạn để Wap ngày càng phát triển nhé
----------------------------------------------
Dường như đây không phải là một câu trả lời nhỏ mong đợi, e nhận thấy rõ sự hụt hẫng ở đôi mắt nhỏ , 1 vẻ đượm buồn bao phủ lên đôi mắt đẹp đó..Bất giác e nói
-Nhưng...trước khoảng thời gian vui vẻ đó...là cả 1 quãng ngày tăm tối..cậu có biết đọc lá thư của cậu xong tớ đã cầu mong đó chỉ là một trò đùa, cầu mong chỉ một lát nữa thôi là cậu lại đứng ở trước mặt tớ..cười đùa, nói chuyện vui vẻ..nhưng tất cả, tất cả chỉ là ảo giác..
Nghe e nói xong đôi mắt nhỏ rơm rớm lệ, cũng may trên tầng lúc này cũng không có ai , dường như đây là những giọt nước mắt vì hạnh phúc thì phải, phải chăng đó chính là câu trả lời nhỏ đang muốn được nghe e nói..
-Tớ xin lỗi...nhưng ngày đó...thật ra tớ không thể nào đủ can đảm đứng trước mặt cậu để nói...tớ sợ tớ sẽ không thể nào đủ can đảm để rời xa cậu được..
-Vậy tại sao? tại sao cậu lại rời bỏ tớ trong lúc 2 đứa đang hạnh phúc như vậy ??? Tại sao , cậu có biết lúc đó tớ đau khổ như thế nào không..
-Tớ biết..tớ cũng không khác cậu đâu,lúc đó thật sự tớ không thể làm theo ý muốn của tớ được...tớ muốn những điều tốt đẹp nhất tới với cậu..
Bỗng điện thoại e đổ chuông , mở ra xem thì là Hương đang gọi, k thể không nghe e đành bảo nhỏ đợi e lát rồi ra ngoài
-A lô
-Anh đang làm gì thế, sao chiều tới giờ không gọi cho e vậy ?
-Hì, anh quên mất, sáng e gọi sớm quá làm anh buồn ngủ, mới ngủ dậy đang đi uống nước tí e à. E có mệt không
-Êu, anh đi với ai thế, e cũng không mệt lắm
-À mấy thằng cùng lớp đó mà e, ngồi uống cốc trà đá nói phét tí ấy mà
-Xì , chém gió gì mà thấy lặng yên không à
-À anh ra chỗ vắng nói chuyện đó, sợ ồn quá e không nghe được. hì hì
-Thôi được rồi, thế anh uống đi, nhớ về sớm đó, khi nào về nhớ bảo e đó, e đi sang bà đây.bibi anh nha
-Ờ anh biết rùi, pai pai cục kưng nha.
Lại chỗ nhỏ, nhìn từ đằng sau , e thấy đôi vai nhỏ của nhỏ cứ khẽ rung theo từng nhịp thở, bất giác sao em muốn đặt tay lên đôi vai nhỏ bé đó vậy, tiến lại gần khẽ chạm lên người nhỏ e bảo
-Cậu uống gì không để tớ gọi
-Tớ uống gì cũng được, cậu cứ gọi
Câu chuyện là một trong những kỉ niệm đẹp nhất về cuộc đời học sinh tại một trường tư thục ở tp thân yêu...Chi Tiết