Xuống Cuối Trang
mặt mệt mỏi của em...chắc căn bệnh quái ác làm em đau nhiều lắm....
_ko sao...chỉ đau chút thôi...
_ko sao nữa mới ghê...tối qua ôm bụng quằn quại mà ko sao... - từ dưới nhà...ông anh giang hồ bước lên...tay cầm khăn tắm vò cái đầu ướt mẹp nước...
_dạ...em chào anh...
_trưa nắng mà thằng em qua đây chi cho mệt vậy....hết xăng rồi dắt bộ hả...
_dạ...em qua coi l....có sao ko....
em nhìn tôi cười...
_hihi...yếu dữ...mới dắt chút mà qua đây nằm gục luôn hé...
tôi ngượng ngùng lái sang chuyện khác...
_ mà...l đi khám bệnh...bác sỹ nói bệnh gì...nặng ko...
_ko sao...đau dạ dày...
_trời...bị lâu chưa hay mới đây thôi...
_mới...
nếu như tôi đoán ko nhầm...những áp lực căng thẳng của kì thi làm búp bê của tôi lo lắng và sợ hãi ...tôi nghiệp em tôi...
_thôi hai đứa xuống ănn cơm đi...l ...uống thuốc rồi mới ăn nghen...
em nắm tay tôi kéo dậy....nhìn cái dáng yếu ớt của em..chắc em còn đau lắm...
Giúp bà cô dọn dẹp rửa chén xong...tôi tranh thủ lên phòng l thăm em một chút trước khi ra về...
_l...t vào được ko...
mở cửa ra ..em nhìn tôi cười...
_chu ....sao nay e thẹn vậy....dzô ....
ngồi xuống bên em...tôi nằm lấy bàn tay xinh xắn yếu ớt...
_l ko sao thật chứ...làm t sợ quá...
_uhm...ko sao hết...
_thật ko...sao thấy l mệt mỏi quá vậy....ngày mai là lên địa điểm tập trung làm thủ tục rồi...đi được ko...
_được mà... - em cười - ..cảm ơn t nha...trưa nắng mà qua đây...
_mệt quá...ơn gì...làm xa lạ lắm ko bằng...đưa coi ...chu cha....thương quá nè... - vén tóc em lên...tôi hôn lên đôi mắt huyền dịu ...đã lâu rồi tôi mới được chạm vào cô thể em... tôi sung sướng đến phát khóc ...chính vì sự xa cách ấy...mà tôi lại càng khao khát em hơn...nhưng nhìn em yếu ớt tựa vào lòng tôi...tôi lại thấy mình thật nhẩn tâm và khốn nạn ...chhỉ vì hờn ghen mù quáng..tôi đã cướp đi sự trong trắng của em trong vũ lực...để rồi sau đó...làm em khóc thêm ko biết bao nhiêu lần nữa....làm sao tôi trả hết nợ cho em đây...
_ t..xin lỗi....
em ngẩng lên...ngạc nhiên vì giọt nước mắt lăn trên má tôi...
_...sao lại...xin lỗi...có phải t làm l đau đâu...
_ko...t biết ...vì t mà l đã phải khóc nhiều...h t hối hận lắm...nhìn thấy l như vầy...nhớ lại trước kia...t khốn nạn lắm phải ko...
gạt nước mát trên má tôi...em cười..
_thôi...mọi chuyện qua rồi...nhắc lại làm gì...h...t đền cho l lại là được mà...
_uhm...t ko biết có đền lại hết cho l được ko...nhưng mà t thề ko để l phải buồn vì t thêm nữa...t thề đấy...t mà sai lời...t làm con ....
_thôi...!cứ nói bậy ko hà...l tin ..được chưa...
kéo tôi vào lòng...em hôn lên trán tôi...cố xoa dịu những mặc cảm mà tôi đang mang...sự vị tha của em...làm tôi thêm nhói đau...mỗi khi nghĩ đến ngày mai...khi đứng giữa ngã ba đường...bắt buộc phải chọn một....
....
về đến nhà...tôi cũng lăn ra ngủ vì mệt...cuộc đời người ta...chạy theo những ước mơ...những khát khao..đam mê...nhưng đến khi đạt được ..nhìn lại đằng sau ..họ mới nhận ra...đây thực sự ko phải là điều mình muốn...điều an ủi duy nhất mà tôi có thể tự nhắc với mình...tôi đã sống hết mình...đã dành cho những người tôi yêu tấm lòng của mình...đã dám đứng lên dành lấy những điều mình muốn...nhưng đến khi có được...tôi lại ko biết mình đã làm đúng hay là sai...để rồi những đêm thao thức trằn trọc lại đến...với câu hỏi mãi ko thể tìm được câu trả lời : ngày mai rồi sẽ ra sao...
...
vừa ăn cơm tối xong...tôi nhận được cuộc dt của em...mong sao ko phải là một tin xấu về sức khỏe của em...
_alo...sao l...t nghe nè...
_ t hả...bây h t rảnh ko...
_có...sao ....nằm một mình buồn muốn t qua phải ko...
_ko...h mình đi đâu đó uống nước đi...nằm hoài chán quá...
_nhưng mà....
_sao...t mắc học bài phải ko...vậy...thôi...ko sao đâu...
_ko phải . ý t là l đang bị đau . đi vậy có sao ko...t sợ đang đi nó tái phát nữa....
_hihi...ko sao...thực ra lúc nào đói hay căng thẳng thần kinh nó mới đau...nhưng mà sáng h uống thuốc rồi nằm nghĩ cũng hết rồi...vậy t đi được ko...
_được ...chờ t chút nghen...
....
....ngang qua vũ trường...em kéo tôi dừng lại....
_ mình vào vũ trường đi... - lời đề nghị của em làm tôi hơi shock và bất ngờ...
_cái gì...?vào vũ trường à...l đang đau mà... - nhìn cái dáng còn mệt mỏi của em...chả lẽ em lại muốn vào đó nhúng nhảy cùng những kẻ chơi bời kia....
_ thì có làm gì đâu mà sợ...tại lâu chưa lên chỗ mấy chị chơi...h ghé qua thử...sao..được ko
nếu là lên chỗ billard thì sao phải xoắn....tiện thể làm vài cơ biểu diễn cho em ngưỡng mộ chơi...chắc em ko nghĩ là mình lại biết đánh billard ...hà hà....
...
vừa vào đến cửa...tôi đã bị tiếng nhạc đinh tai nhức óc đập đùng đùng vào mặt...tôi loạng choạng cố tìm ra đường đi khi mà những ánh đèn laser đủ màu sắc cứ bắn liên tục vào mắt....nhìn sang...chỉ đi cách tôi vài bước...nhưng em đã mất hút trong đám đông...tôi hốt hoảng chen chúc mò mẫm qua các nhóm người tìm em...thì ra em đang đứng với một nhóm thanh niên...cả nam và nữ...ko biết em quen họ từ lúc nào....
...nhìn những anh chàng áo quần bóng bẩy đầu tóc kiểu cách trên tay kè kè ly rượu và những cô nàng khêu gơi trong những chiếc váy ngắn mỏng manh..tôi cảm thấy hơi tự ti về mình...có lẽ nên để em tự do một lúc...thôi thì lên kia chờ em vậy...vừa định quay đi...một gã trong bàn cầm tay lên...tay kia hắn dúi ly rượu vào em...có lẽ mời em uống...xung quanh..những cô nàng liên tục nâng ly thôi thúc linh uống cạn ly rượu...nhìn những cử chỉ dằn co của em tôi biết em ko muốn chút nào....nhưng trước bàn tay nằm chặc của gã...và những lời khích bác xung quanh...em đành phải chấp nhận...nâng ly rượu lên...miệng em vừa chị chạm vào ly trong tiếng vỗ tay của những kẻ xung quanh...một bàn tay bất ngờ đưa ra giữ tay em lại...
Đó chình là tôi .
những ánh mắt tức giận ngay lập tức đổ dồn về kẻ xa lạ mới xuất hiện. chắc bọn chúng đang rất muốn biết tôi là thằng quái nào ở đây mà lại ngăn cản em nhập cuộc vui...nhưng tôi ko thèm quan tâm chúng nghĩ gì hay sẽ làm gì. điều tôi quan tâm là đưa em biến ra khỏi nơi quỷ quái đầy cạm bẫy này trước đã....dằn ly rượu ra khỏi tay em. tôi nói
_ ...linh làm gì vậy . linh quên là đang có bệnh à, .
bị ngăn cản bất ngờ . em bối rối nhìn tôi...
_thằng này ở đâu ra thế ! - thằng mời rượu em lên tiếng trước...
ngay lập tức bọn kia hưởng ứng theo...một cô gái bên cạnh l nhìn tôi rồi hỏi l ..
_ủa...bạn l hả ..?
em nhìn tôi gật đầu...mắt tôi vẫn nhìn chằm chằm vào em....
_ phải bạn ko l ...nếu bạn thì ngồi đây làm một ly cho vui ...ok ? gã mời rượu tiếp lời ..
_thôi...chắc mình phải đi... - em đầy tôi ra hiệu cho tôi đi trước...
_từ đã...gã hăng nhất trong bọn giữ tay em lại...
nhìn tôi gã nói ...
_ đi đâu mà vội...uống hết ly đã...
em cố giằng tay ra nhưng ko thể nào thoát khỏi đôi tay rắn chắc của gã kia....ko chần chừ gì...tôi chụp lấy ly rượu và uống cạn...thả ly xuống đất ...tôi nắm tay em kéo đi ....
vừa lên trên tầng billard ...ko kịp nghĩ gì...tôi lao đầu vào nhà vệ sinh cố nôn ra hết cái thứ nước khủng khiếp mà tôi vừa uống...ngậm chặc vòi nước....tôi ọc liên tục ra...cố làm cái cổ họng đang bỏng rát và đầu lưỡi cay xè của mình dịu xuống...chơt...một bàn tay đặt lên lưng tôi...vỗ vỗ ..rồi xoa đều....người tôi trở nên lâng lâng....
_sao ko t...xin lỗi nhen....
ngẩng đầu dậy...tôi gượng cười...
_ lỗi gì...ko sao đâu...đừng làm vậy nữa... - h tôi hiểu có trách mắng em hay cấm cản em thì chỉ làm tình hình tệ thêm...điều tôi đang boăn khoăn là tại sao em lại quen với bọn người kia...và bọn chúng đã ép em uông bao nhiêu lần rôi...bọn chó
Lên Đầu Trang
Số là hồi cấp 3, e cũng nghịch ngợm chơi bời,học hành chểnh mảng lên khi thi đại học......Chi Tiết