một chuyện nũa mà nó làm cho tôi rây rứt và không tha cho bản thân mình….Lần đó là khi tôi và Nhân đi công viên do Dũng phải đi làm (công ty tôi đã giao hoàn toàn cho Dũng còn tôi thì lui về chăm sóc gia đình…nhưng tôi củng rất có uy đó nhe..)một lúc sau Dũng đến Nhân thấy vậy không coi chạy ra đường thì một chiếc ô tô chạy ra …tôi không kịp phản ứng thì có một người đàn ông chạy tới kéo Dũng ra và người đàn ông đó đã chết ngay sau đó…Nhân hoảng hốt lắm thẳm chí là bị trầm cảm ssau đó ba tháng mới trở lại bình thường nhưng với người lạ thì Nhân khá lạnh lùng…phong thái của một hotboy….vì vậy Nhân cũng không có người bạn thân nào ngoài hai ba của nói…. Sau đó chúng tôi tìm kiếm gia đình người đàn ông kia nhưng nghe nó là ông ta có một người con trai thua Nhân một tuổi và nó đã đi đâu không ai biết từ khi ba nó qua đời…chúng tôi cố gắng tìm nhưng không thấy và rồi tôi củng bỏ cuộc…
Giờ đây Nhân đã 25 tuổi …nó đã tốt nghiệp đại học của một trường tiện nghi nhất Mĩ và nó củng biết mọi nó không hận Jone nhưng nó củng không muốn theo Jone về Mĩ nữa nhưng sau đó tôi và Dũng củng thuyết phục nó sang Mĩ học vì rút ngắn thời gian và chương trình củng khá tốt…Tôi và Dũng củng qua thăm Nhân thường xuyên ….
Phần 3: TÔI YÊU ANH...
Edit : HotVkl.Sextgem.Com
-Hoàng Bảo Nhân (25 tuồi) cao 1m82 ,mũi cao da trắng nói chung là hotboy làm cho bao cô nàng điêu đứng vì mang gen của Jone và còn là một thiếu gia của hai tập đoàn Thanh Lan và tập đoàn KJ của Mỹ một tập đoàn thời trang khá lớn…Một người lạnh lùng nhưng lại sống rất tình cảm với hai người cha của mình là Dũng và Bảo…Cậu đã có vợ và một đứa con gái 5 tuổi…vợ cậu là một cô gái xinh đẹp cô ấy là người mẩu tự do…nhưng cô ấy đã chết khi sinh con cho Nhân…từ đó về sau Nhân luôn dồn hết sức tiếp quản tập đoàn Thanh Lan và chăm sóc cho Bảo Linh…Bảo và Dũng củng hỗ trợ Nhân khá nhiều khi cùng tiếp quản công ty …và cả niềm vui khi chơi với cháu mình…còn Jone thì đã có vợ và củng có một đứa con gái…vợ anh và Jone cùng tiếp quản công ty nhiều lần muốn Nhân sang nhưng Nhân nhất quyết không chịu…
-Huỳnh Gia Tuấn (24 tuổi) là môt nhà thiết kế thời trang …cậu mồ côi mẹ từ nhỏ ba cậu chết khi học lớp 6 ..sau đó cậu được một người đàn bà nhận về làm con nuôi và nuôi dạy cậu đến lúc này…cậu có một shop thời trang nhỏ của riêng mình…nhưng nó lại là tâm điểm của mọi văn nghệ sĩ vì thiết kế của cậu rất đẹp và không đụng hàng…à cậu là một chàng trai củng khá đẹp cao 1m78 dáng siêu mẫu với làm da trắng nhưng vẫn menly…dù vậy nhưng cậu là Gay cậu biết chuyện đó khi cậu đã yêu một người đàn ông trong giớ nghệ sĩ họ yêu nhau say đấm nhưng vì sợ ảnh hưởng tới sự nghiệp mình anh ta bỏ Tuấn mà không một lời chia tay…vốn là người cứng rắn nân Tuấn không hề níu kéo ….
Câu chuyện bắt đầu vào một ngày đẹp trời …không có việc gì gấp nên Tuấn mới ra công viên dạo một lát để tìm ý tưởng thiết kế đang ngồi suy nghĩ thẩn thờ thì thấy một bé gái hình như là tính qua đường như không ai theo cả…đường nhiều xe lắm Tuấn chạy lại nhưng không kịp nó đã đi ra gần giữa đường một chiếc xe máy chạy tới …Tuấn không nghĩ gì cả mà lao ra ôm bé gái vào lòng ..chiếc xe thắng kịp nhưng đụng vào lưng Tuấn…bé gái thì trầy một vết ở tay …miệng khóc không ngừng vì hoảng sợ…Tuấn cố gượn dậy dẫn bé vào thì từ sau một cú đấm gián thẳng vào gường mặt của Tuấn…
-Thả con tao ra…ngay…-Tiếng hét kinh động công viên…mọi người chạy tới..xem…con bé thì khóc thét lên vì nghe tiếng hét…
-Anh làm gì vậy..sao đánh tôi…-Tuấn cố gượm dậy tính đánh lại thì lưng cậu ta đau lắm..cậu ta không cố nổi nữa…
-Mày dám bắt cóc con tao…tao sẽ cho mày biết tay…-Nhân đánh vào người Tuấn …bụng, ngực rồi tay Tuấn cậu ta đập vào tay Tuấn..củng may là Tuấn né kịp vì đôi tay đối với Tuấn như mạng sống vậy…
-Nhân dừng lại nào…có gì thì từ từ nói…-Bảo và Dũng chạy tới kéo Nhân ra…còn Tuấn thì lúc này thương tích đầy mình nhưng vẫn cố nói…
-Anh …sao anh đánh tôi…-Tuấn nói trong cơn đau
-Chuyện gì vậy Nhân…-Dũng nói
-Nó bắt cóc Bảo Linh…-Nhân nói trong tức giận và ôm Linh vào lòng …
-không có gì đâu con…nín đi …ba Nhân thương con mà…
-Cậu hiển lầm rồi …lúc nảy…-Một bà lão lại nói..
-Thoay bà con không cần…mà nè…anh nhìn kĩ mặt tôi có thèm khát cái gì nhà anh không…tôi biết nhà anh giàu nhưng không phải có tiền là có tất cả nhá…này đem về mà chữa bệnh khinh thường người khác…-Tuấn móc bóp ra hai triệu giấy 100k quăng ngay vào mặt Nhân rồi đi …cậu lê từng bước từng bước đi về nhà…vì cậu bị khinh thường cậu mất ba mẹ từ hỏ thật nhưng không bao giờ làm cho người khác coi thường mình…
Còn về phía Nhân hình như quá bất ngờ trước hành động đó…
-Con hiểu lầm cậu ấy rồi…cậu ta thấy bé này chạy ra đường nên nói chạy ra cứu cậu ta còn bị xe tông vào lưng đó…nếu không có cậu ấy thì bé gái này chắc không còn ở đây đâu…-Một cụ ông nói…
-Con thấy chưa Nhân…con làm gì vậy –Bảo nói rồi dẫn Bảo Linh đi…
-Thoay về thoay con…-Dũng nói rồi kéo Nhân đi…
-ba con sai rồi hả ba…con hồ đồ quá…lúc nảy con còn mạnh tay với cậu ta nữa…-Nhân nói…-Thoay bà về trước con có chút việc..mà ba nhớ chăm sóc Bảo Linh nhe con không muốn nó shock…
-Ừ con đi đi nhớ về sớm nhe…-Dũng nói…
-Bác à bác biết người lúc nảy ở đâu không…-Nhân nói với giọng khá lạnh…
-À không biết nhưng mà cậu ta hay đi đến đây để vẽ lắm…chắc cậu ta là họa sĩ…à mà đống tài liệu đó là của cậu ta đó…-Ông nói…-À mà cậu đừng hiều lầm cậu ta cậu ta tốt lắm có khi thấy tôi bán đông cậu ấy còn lại phụ với lại có lần một bà lão qua đường nó còn giúp nữa ấy…cậu đừng nghĩ xấu nó tôi nghiệp…
-Nhân chạy lại đóng tài liệu và cầm lên xem…a…cậu ta là nhà thiết kế mà vẽ củng đẹp củng có tài…
-Ai cho anh đụng vào đồ của tôi chứ…-về phần Tuấn sau khi bỏ đi cậu quên là còn mấy mẫu mình thiết kế còn ở đó cậu đi lại thì thấy cái tên đánh mình xem nó nữa chứ mà tối kị của nhà thiết kế là bị người khác xem mẫu mới của mình…nói rồi Tuấn tiến một cách chậm chạp tới Nhân rồi giật sắp tài liệu
-Làm như tôi mê xem lắm không bằng…-Nhân nói rồi quăn sấp tài liệu xuống đất…
-Anh quá đáng rồi đó…-Tuấn lấy hết súc đấm Nhân một cái vào mặt…
-Cậu…chưa ai dám đánh tôi..cả…-Nhân tức giận nắm cổ áo Tuấn
-Đó là vì họ sợ anh…còn tôi thì ..tôi khinh…từ trước đến giờ không ai dám quăng nhưng bản thiết kế của tôi…-Tuấn quát
-Cậu …-Nhân giơ nấm đấm lên…
-Tức lắm chứ gì đánh đi thằng này không sợ… hạng công tử nhà giàu ỉ có tiền thì muốn làm gì thì làm…thằng này khinh-Tuấn nói…
-Cậu sẽ hối hận vì việc cậu đã làm …-Nhân nói
-Tôi là Huỳnh Gia Tuấn…Huỳnh Gia Tuấn đó…anh tính làm gì tôi thi cứ việc…mà nhớ đây…có làm gì thì làm cho thằng này chết nhe…nó sống là anh không yên đâu…-Tuấn nói…
-Cậu giỏi lắm …rồi cậu sẽ thấy..-Nhân nói ..không biết sao Nhân có hứng thứ với cậu này rồi từ nhỏ giờ chưa ai dám đánh nó nhưng giờ bị đánh …nó tức lắm…
-Xong chưa làm ơn thả tôi ra tôi còn có việc bận …không phải vô công rổi nghề rồi đi kiếm chuyện…-Tuấn nói…
-Mình sẽ gặp nhau nữa…cậu nhớ tôi đấy…-Nhân nói rồi thả Tuấn ra…
-Xin lỗi tôi không quen nhớ nhưng người vô dụng…-Tuấn lại lấy thiết kế phủi sạch sẽ rồi kề sát mặt Nhân nói…
-Cậu…-Nhân không thể nói gì nữa ….nhưng Tuấn củng đi mất tiêu rồi….
-Tìm ngay cho tôi thông tin về Huỳnh Gia
Hai hotboy đẹp trai nhất nhì trường đại học F — Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật ...Chi Tiết
Cho tác giả chia sẻ một xíu ...tác giả rất thích độc thể loại truyện này nhưng tg là trai thẳng 100% luôn....Chi Tiết
-ưm...ưm...nhanh nữa đi! Hàng loạt những âm thanh gợi tình vang lên khiến cho người nghe phải đỏ mặt. Bên trong căn phòng đầy sang trọn...Chi Tiết
Đời Callboy là một tự truyện chân thật của một "người trong cuộc" tự viết về mình....Chi Tiết