mà, đâu có gì biến hóa chứ’’. Vì vậy y nhịn không được hỏi: ”Thì sao ah’?”
Trương Linh Dật cười hì hì nói: ”Em không thấy bầu trời ngoài kia ánh nắng rực rỡ sao?”
Vương Nghiễm Ninh: ”...” Cuối cùng cậu muốn nói cái gì?
”Thụ thụ ah’, trời đẹp như vậy, chúng ta không nên bỏ lỡ, không bằng cùng nhau ngồi xe bus đi!” Trương Linh Dật lại nói tiếp, ”Tớ mười lăm phút nữa sẽ đến phòng ký túc xá tìm cậu!” Sau đó nhanh như chớp cúp điện thoại.
Vương Nghiễm Ninh: (╰_╯)# không phải cậu nói hôm nay nghỉ làm gay một ngày sao?
Mặc dù hết sức bất mãn với sự thay đổi nhanh hơn thời tiết của Trương Linh Dật. Nhưng Vương Nghiễm Ninh vẫn nhanh chóng rửa mặt thay đồ. Y mặc một bộ quần áo theo phong cách học viện, áo sơ mi màu cà phê khoác thêm một chiếc áo len. Cộng với mái tóc ngắn càng tô điểm thêm nét trẻ trung đầy nhiệt huyết, vừa tao nhã lại vừa gọn gàng.
Quần áo của Trương Linh Dật hôm nay từ trên xuống dưới đều là một màu đen, ngay cả đến áo len cũng là màu đen. Cái đầu bóng lưỡng đội một cái mũ, hai tay bỏ vào túi, trông rất tùy ý.
*sau khi nghe em Ninh nói đàn ông chân chính phải mặc đồ đen nên chắc anh đã chạy đi sắm mấy chục bộ đồ đen, Dật Dật bệnh quá đi =))))*
Trương Linh Dật nhìn Vương Nghiễm Ninh đánh giá, hài lòng cười cười nói: ”Ừ, không sai, quả nhiên là xứng đôi với tớ, đi thôi ah’!”
Vương Nghiễm Ninh liếc mắt nhìn hắn, nội tâm thầm oán: ”Ai xứng đôi với cậu? Lão tử so với cậu đẹp trai hơn gấp mấy trăm lần!”
Mặc dù vẻ mặt của Vương Nghiễm Ninh không mấy tình nguyện, nhưng bước chân vẫn theo sát Trương Linh Dật ở phía trước.
Trương Linh Dật đi vài bước, phát hiện Vương Nghiễm Ninh vẫn đi ở đằng sau hắn, liền vương tay khoát vai y, trêu chọc nói: ”Thụ thụ, sao em lại đi cách xa như vậy, người ta nhìn vào làm sao biết chúng ta đi cùng nhau đây?”
Vương Nghiễm Ninh khinh bỉ nói: ”Đúng là tôi không muốn cho người ta biết. Nhìn dáng vẻ của cậu đi, người ngoài không biết nhìn vô còn tưởng cậu chuẩn bị đi cướp ngân hàng!”
Lời nói của Vương Nghiễm Ninh cũng có chỗ đúng. Trương Linh Dật mặc dù đẹp trai, nhưng không thể ngăn cản được sự nổi bật của cái đầu bóng lưỡng. Nhìn xa xa hắn thật giống như mấy lão đại trong phim xã hội đen bước ra. Đã vậy Trương Linh Dật còn đội thêm một cái mũ, nhìn có bao nhiêu mờ ám thì có bấy nhiêu mờ ám.
”Biến, lão tử đây ngọc thụ lâm phong như thế, phong độ lại có thừa. Vừa nhìn là biết tinh anh của xã hội rồi. Cho dù đầu trọc cũng không thể ngăn được khí chất từ trong ra ngoài của tớ đâu.” Trương Linh Dật vừa nói vừa dùng sức xoa lên mái tóc sau ót của Vương Nghiễm Ninh, cười mỉm, ”Dám nói tớ, nhìn cậu cũng không có tốt bao nhiêu đâu!” Tóc ngắn như vậy, nhiều lắm là so với mình được thả ra sớm hơn mấy ngày thôi.
Tay của Trương Linh Dật rất lớn, nên gần như che phủ hơn phân nửa cái đầu của Vương Nghiễm Ninh. Lòng bàn tay Trương Linh Dật lại rất ấm áp, theo từng cái vuốt ve của hắn, khiến Vương Nghiễm Ninh cảm nhận được một sự ấm áp không thể dùng ngôn ngữ nào diễn tả. Dường như sự ấm áp này có thể từ da đầu di chuyển đến vị trí của.. trái tim..
Mình nhất định là hết thuốc chữa!
Vương Nghiễm Ninh cảm thấy thất bại, vỗ đầu mình. Trương Linh Dật thấy thế cho rằng y chấp nhận cách nói của hắn liền cười hì hì nói: ”Đừng có chán nản, bản thân phải tràn đầy hy vọng chứ, cậu cũng là người đẹp trai đứng thứ hai ở đại học F mà!”
Vương Nghiễm Ninh không có tâm tình cùng hắn tranh cãi. Y bắt lấy bàn tay to đang để trên đầu mình, dùng sức ném ngược trở về đầu hắn, tức giận nói: " Đừng sờ đầu tôi, muốn thì tự đi mà sờ đầu cậu ấy."
Trương Linh Dật thấy sắc mặt của Vương Nghiễm Ninh không tốt, nên không dám trêu chọc y thêm. Hắn nhỏ giọng nói thầm: ”Đầu của tớ làm gì có tóc chứ, sờ đầu một chút cũng không cho, đúng là hẹp hòi kiêu ngạo nữ vương thụ!”
Đúng vậy, Trương Linh Dật là một người lãnh đạo nổi tiếng nghiêm túc, chuyên nghiệp ở đoàn thể liên hiệp hội sinh viên. Cho nên hắn đã luyện thành một thói quen, hầu là làm chuyện gì cũng phải đạt được tiêu chuẩn tốt nhất, hoàn hảo nhất. Kể cả việc làm gay cũng như vậy!
Trải qua một thời gian ngắn nghiên cứu, hắn đã dày công tôi luyện các loại thuật ngữ chuyên nghiệp trong thế giới đam mỹ. Gia nhập vào các bài thảo luận của hủ nữ cũng đã không còn cảm thấy áp lực. Hơn nữa Trương Linh Dật còn tiến hành đúc kết một cách logic và chặt chẽ thể loại công thụ giữa hắn và Vương Nghiễm Ninh. Cuối cùng cho ra một kết luận, hắn –– vừa đẹp trai vừa khí phách, kiêm thêm tính cách chân thành cùng trung thực tất nhiên là trung khuyển đế vương công. Còn Vương Nghiễm Ninh, mặc kệ nhìn chỗ nào cũng cảm thấy toàn thân y toát ra hai chữ ’’ngạo kiều’’.
Thật là quá sâu sắc đến không có cách nào nhìn thẳng ah’!
Hai người cùng nhau ngồi ở trạm xe chờ xe bus đến. Trạm xe ở gần trường đại học F có cùng một tuyến đường với những trường đại học cao đẳng khác.
Gần đại học F còn có bốn ngôi trường, khoảng cách không xa không gần. Nếu chạy xe đạp có thể thong thả cùng nhau dạo chơi. Nhưng nếu không có xe đạp, thì việc giao lưu giữa các sinh viên tương đối vất vả. Vì vậy nên nhà nước đã xây dựng một tuyến đường xe bus, chuyên chạy nối liền với năm trường đại học cao đẳng gần đây.
Bình thường trên xe bus đều kín hết chỗ ngồi. Nhưng lúc này là kỳ thi cuối kỳ, các sinh viên luôn chờ nước tới chân mới nhảy, nên hiện giờ vẫn đang cố gắng ôn tập. Vì vậy lúc này trên xe bus chỉ còn lưa thưa ít người.
Vương Nghiễm Ninh quét thẻ lên xe, thấy thế thầm thở phào nhẹ nhỏm. May là không có nhiều người, cũng không gặp ai là người quen. Nếu không xem ra y lại phải khảo nghiệm độ dày của da mặt.
Trên xe không có thiếu chỗ trống, Vương Nghiễm Ninh sờ sờ gương mặt. Đang định tìm chỗ ngồi xuống thì bắt gặp ánh mắt của Trương Linh Dật đang nhìn chằm chằm, ngụ ý muốn kéo y lại. Do đó Vương Nghiễm Ninh rất tự giác đi tới cửa sau của xe bus, dựa sát vào cây cột gần cửa.
Trương Linh Dật từ phía sau đi tới gần y, cả người tiến sát lại gần, bước chân không có ý định dừng lại. Ngay lúc này tài xế lại dùng sức đạp mạnh thắng.
”Tớ muốn ôm cậu~~.” Trương Linh Dật đang định nhân cơ hội này ôm lấy eo của Vương Nghiễm Ninh. Nhưng hắn lại không cẩn thận đứng không vững, cả người ’’đông’’ một tiếng –– đáp thẳng mặt đất.
Hoàn hảo cho một chuẩn mực trung khuyển công!
Sat! Quá đẹp mặt cho một hot boy không có ai bì kịp!
Vương Nghiễm Ninh trên mặt cứng đờ, khóe mắt len lén nhìn bốn phía chung quanh. Vì số người trên xe không nhiều, nên quả nhiên toàn bộ ánh mắt đều tập trung trên người Trương Linh Dật.Trong tình cảnh này rõ ràng những người kia đang âm thầm cười trộm trong bụng. Bọn họ muốn cười nhưng lại cố nhịn xuống, vẻ mặt nhẫn nhịn hết lần này đến lần khác nhưng đều không thành công.
Vương Nghiễm Ninh im lặng lùi mấy bước, tía má ơi! Chuyện này thật sự mất thể diện mà, ngàng vạn lần không thể để cho người khác biết chúng ta đi cùng nhau!
*=)))))) em ác quá Ninh Ninh*
Trương Linh Dật dường như cũng cảm thấy rất tổn thương, gương mặt cúi xuống đất, nửa ngày cũng không có đứng dậy.
Không cần giữ sĩ diện đến mức này chứ!
Vương Nghiễm Ninh khóe miệng co giật, lương tâm đang kịch liệt giãy dụa. Lúc này y đang do dự có nên đi đến gần
Hum nay là sinh nhật lần thứ 7 của Bảo Nhân, Dũng và tôi tranh thủ sắp xếp công việc về tổ chức sinh nhật …...Chi Tiết
Cho tác giả chia sẻ một xíu ...tác giả rất thích độc thể loại truyện này nhưng tg là trai thẳng 100% luôn....Chi Tiết
-ưm...ưm...nhanh nữa đi! Hàng loạt những âm thanh gợi tình vang lên khiến cho người nghe phải đỏ mặt. Bên trong căn phòng đầy sang trọn...Chi Tiết
Đời Callboy là một tự truyện chân thật của một "người trong cuộc" tự viết về mình....Chi Tiết