là em rồi...tôi run lên vì xúc động...nhưng vẫn cố tỏ ra bình thản ...đơn giản vì có linh đang ở bên cạnh .
_uhm...- chắc em thất vọng lắm khi thấy tôi ko chút mừng rỡ vì nghe tiếng em .
_ủa , sao có số t thế ! - tôi vẫn tỏ ra bình thản như những người bạn cũ gặp lại nhau
_thì...hôm qua gọi đến máy bàn của t mà ko có t nên em t cho đào số này...
_vậy hả ..uhm...vậy thôi nhen...h t bận chút...chút t gọi lại cho nhen...
_uhm...- tôi có cảm giác một sự hụt hẫng nặng nề đến với Đào vì thái độ của tôi... và em cúp máy...
....
_ em nào vậy ? - l nhìn tôi bằng đôi mắt ngờ vực ...làm tôi rợn hết tóc gáy ! ko biết nãy h có nghe được gì ko ...
_em nào đâu , bạn cùng lớp thôi mà !
_ bạn nào , nói nghe thử ! bạn nào mà làm ông run rẩy vậy ...lừa tình nhỏ nào h nó đòi nợ phải ko !
_ nữa ! ăn với nói ! - tôi ngồi dậy bước vào phòng tắm...quả thật..hai chân tôi ko còn đứng vững nữa...chuyện này ..thực sự ko biết nên buôn hay nên vui...đào trở lại ...mang một một tình yêu , một trời kỉ niệm của quá khứ về với thực tại...nhưng tôi ko còn là tôi ngày trước , 1 thằng nhút nhát sợ sệt và chỉ yêu mình Đào nữa ...h thì trái tim tôi đã có hình bóng của hai người con gái nữa , và tôi đều có thể sống chết vì họ...một tình yêu với đầy đủ những thử thách và tranh đấu mà tôi phải trải qua để có được...
...xả nước đầy bồn rửa mặt...tôi cuối đầu ngụp xuống cho tỉnh táo...bây h điều cần nhất là phải bình tĩnh...chuyện này..xét cho cùng thì chưa có gì để mà phải lo sợ...có lẽ Đào về để thăm người nhà và chơi vài hôm thôi...rồi Đào cũng sẽ đi...rồi đâu lại vào đấy thôi mà...bình tĩnh nào...ko có gì phải lo sợ....
Tiễn linh về xong...tôi nhảy ngay lên phòng mở dt gọi cho Đào...lúc nãy vì có linh nên tôi cũng chỉ dám nói nhát gừng vài câu cho qua...chắc Đào nghĩ tôi ko còn có chút tình cảm gì với Đào...phải gọi ngay mới được..sau hơn 1 năm ko liên lạc gì với nhau...có biết bao nhiêu điều tôi muốn hỏi ..nhưng mà...bây h mình đã có người khác..nhỡ Đào đề cập đến chuyện tình cảm ..và muốn quay lại ...thì phải nói thế nào..thôi kệ...cứ hẹn gặp trước đã...chuông đổ ...nhưng ko có ai bắt máy...quái lạ...chỉ mới vừa thôi mà...hay Đào đi đâu...chờ 1 lúc và tôi tiếp tục gọi...nhưng vẫn ko ai bắt máy...chắc em đang thất vọng nặng nề vì thái độ của tôi ...cả ngày hôm đó ...tôi gọi lại ko biết bao nhiêu cuộc và nhắn tin rất nhiều ...nhưng vẫn ko có chút hồi âm ...và cả những ngày sau đó nữa...tôi đoán là em chỉ ở vài ngày...và đã về lại ngoài bắc ...nhưng...có ai ngờ...chúng tôi lại chạm mặt nhau..trong 1 tình huống trớ trêu hết sức...đó là một cuộc đoàn tụ ...đáng quên nhất trong cuộc đời này ....
...
i để cùng kỉ niệm 3 năm trung học phổ thông vừa đi qua , nói là hợp lớp cho hoành tráng chứ thực ra là một buổi nhậu bình thường như những buổi nhậu khác của chúng tôi , có điều lần này đông vui hơn vì có lẽ là lần cuối cùng chúng tôi được gặp lại nhau , chỉ còn vài tuần nữa , khi có kết quả đại học , rồi mỗi người sẽ một phương trời...vì chờ búp bê sửa soạn ...nên chúng tôi đến nơi khi party đã bắt đầu và mọi người dường như đã đông đủ cả...dù cho đã công khai mối quan hệ này từ những ngày giữa năm 12 nhưng có lẽ...chuyện tình của tôi và búp bê...còn là một đề tài hấp dẫn với nhiều người , tôi biết bọn họ ko biết làm sao có sự kết hợp giữa 1 thằng "học trò gương mẫu " của trường và một " em gái nhảy " - theo cách gọi của bọn buôn nước bọt trong lớp...có lẽ biết vậy nên búp bê chỉ dám đi rụt rè đằng sau và đẩy tôi vào trước...nhát thế mà cứ nằng nặc đòi đi cho bằng được...
_ á...anh t đep trai ... - một thằng mỏ nhọn của lớp reo lên khi thấy tôi...2 , 3 thằng "đệ tử" nữa ngồi dậy đẩy bọn kia ra và kéo ghế cho tôi ngồi...- sự nhiệt tình đó có được sau những năm tôi cho tụi nó dùng chung vở soạn bài.ủa...mà em đâu....tôi quay lại...thì thấy em đang bấm bấm dt ngoài cửa...nhìn cái điệu bộ lúng túng ngượng ngùng của em ...tôi biết chỉ là đang giả vờ ...tội chưa..ai biểu cứ đòi đi , h ko dám vào...
_ Hù ! - tôi đập lên vai em...
em quay lại..nhìn tôi gượng cười...
_sao thế...vào đi...
_uhm... - mặt em ...nhợt nhạt như người sắp tắt thở..
_sợ hả...sợ sao hôm qua cứ đòi đi ...h đã đến đây rồi , ko được về đâu .
_thì...ai nói về đâu...tại...
_thôi..đi vào với t...có gì mà ngại...l hồi xưa khét tiếng trong trường...ko vồ người ta sợ thì thôi , ai dám vồ l đâu mà lo ...
em phì cười đánh tôi một cái..
_ ông làm tui ..thú lắm ko bằng...thì hồi đó khác..bây h khác chứ...
_ khác sao...thấy cũng như vậy mà...vẫn ..khét tiếng...là xinh mà...hihi.. -tôi tâng bốc em một chút để lên tinh thần cho em...
_ko phải..ý l là...hồi đó...trong trường ...mình phải dzữ...để người ta khỏi ăn hiếp...chứ h...
_chứ h là vợ tui thì phải hiền phải ko !
_ ai thèm ...xí...
nắm tay em...tôi kéo vào nhập cuộc vui...quả nhiên sự xuất hiện của em và tôi...tay trong tay ...làm không khí càng thêm sôi nổi...có mặt tôi...ko ai dám lời ra tiếng vào gì về chuyện em làm trong vũ trường hay anh của em là giang hồ gì nữa...tôi cũng cố pha trò hài hước làm em vui....mọi chuyện đều rất ổn...và êm đẹp...đến khi...có sự xuất hiện của ...Đào ...
...
_ Ra dẫn con Đào vô kìa , nó đứng ngoài kìa ... - hai chiếc đũa trong tay tôi rơi ngay xuống đất khi cái tên "Đào " được nhắc đến ...trời ơi...Đào nào đây hả trời...làm sao đây...
_Đào...nào ...đấy ... -tôi hỏi con bạn bên cạnh...
_Đào nào nữa...con bồ.... - tôi đạp chân nó một cái ra hiệu cho nó dừng lại...thế là rõ rồi...em vẫn chưa đi , vẫn còn ở đây...và chỉ ít giây nữa...em sẽ vào đây ...và thấy tôi ngồi bên người con gái khác ...rồi em sẽ tức giận tôi thế nào nữa đây ...trời ơi ...biết chui vào đâu để trốn bây h...
_ sao ngồi một cục vậy... - búp bê lay tôi...
_ ko sao....- tôi kéo ghế xích ra sau...để cố khuất sau lưng con bạn...
tiếng em cười đùa với con bạn ngoài cửa...và ...rồi...em bước vào...cả bọn nháo nhào lên khi trông thấy Đào...cúi gầm mặt xuống bàn...tôi ko dám ngước lên nữa...
_ wow...! - tiếng l bên cạnh suýt xoa....búp bê lay tôi... - bạn ông hả t ? -em hỏi
tôi vẫn im lặng...ko dám ngước lên...
_ sao im vậy .... - búp bê nhận ra những cử chỉ khó hiểu của tôi...
_ ko...
_bạn ông phải ko ?xinh thiệt ...
_ uhm...
_ ủa mà sao hình như tui thấy nó lần đầu nha...nó có học lớp ông ko...sao tui ko biết
_có....
_ủa...sao chưa từng thấy nhỏ này lần nào ta... i mà ...nó cứ trừng trừng ...qua đây nãy h nè...
Tôi ngước lên...quả nhiên...ko ai khác...chính là em...và tôi ko tin vào mắt mình nữa...em dường như thay đổi quá nhiều ..khác hẳn đào của tôi ngày xưa .dù là từ phía xa ...tôi vẫn thấy những nét đổi khác thật mạnh mẽ ở em...từ ánh mắt vóc người đến khuôn mặt...cái nhìn của em toát lên một vẻ cương nghị mạnh mẽ...những sự thay đổi....đủ để tôi nhận thấy...vẻ đẹp đằm thắm của em...vẫn còn nguyên vẹn như ngày nào...cặp má hồng ấy...chỉ mới 1 năm trước thôi...còn áp lên ngực tôi trong phút giây ân ái nồng nàn..làn da trắng mịn ấy...ngày nào tôi còn vuốt ve ko rời ....thế mà h đây...em đang ngồi trước mặt...mà ngỡ như xa cách vạn dặm...tôi cuối gục mặt xuống...ko muốn nhìn ánh mắt trách cứ của em thêm nữa. ...
người tôi nóng hừng hực ...làm sao đây...lòng tôi h rối như tơ vò ...đầu thì cứ ong ong và đang cố nghĩ ra một cách nào đó để thoát ra khỏi chỗ này một cách êm thấm nhất...cứ nghĩ đến những lời thề hẹn mà tôi đã dõng dạc tuyên bố với Đào rằng sẽ chờ em suốt đời sẽ ko bao h đổi thay ...những nụ hôn khờ dại vội trao ...rồi những lần ân ái đê mê...tôi lại thấy mình như một tên khốn nạn đáng bị băm vằm
Số là hồi cấp 3, e cũng nghịch ngợm chơi bời,học hành chểnh mảng lên khi thi đại học......Chi Tiết