rất đồng cảm với cô ...sau môt nụ hôn trong nước mắt ...chúng tôi nằm im lặng nhìn nhau...
cô nói :
_ sáng nào cũng vậy, thức dậy là cô khóc ...năm học đó trải qua ...khó khăn lắm t ơi , nhưng mà giải thoát khỏi hắn , cô nhẹ đi môt gánh nặng ...nhưng mà thực sự cô rất đau khổ với mất lòng tin ở con người ...
gục mặt vào ngực tôi ...chúng tôi lại im lặng ...tôi ko bít phải nói gì , vì tô i củng thế , đang mất lòng tin trầm trọng với 1 người mình thương yêu nhất , người tưởng chừng ko bao h làm mình đau nhưng ...đã đâm mình sau lưng ..bây h tôi ko thể đưa ra lời khuyên nào ...chỉ biết ôm cô khóc ...
cô nói :
_ nhưng mà từ lúc t...bên cô đó ...cô nghĩ là ...t chính là người thứ 2 ...trên đời này của cô đó ...
tôi xúc động khi nghe những lời ấy từ cô , tôi tin là h cô đang thật lòng ...ko bít nói gì , tôi chỉ biết hôn cô để đáp lại ...
_ t biết tại sao cô nghĩ vậy ko
_ tại sao cô
_ vì cô biết t cố giúp cô ...
_sao cô biết
_ thì lúc cô bị...mụn đó...ko ai dám nhìn cô ...mà cô cũng tự ti mặc cảm ko dám quen ai ...nhưng mà ...t lại đến...giả vờ nhưng mà rất chân thành...ngày nào cũng bên cô ...làm cô vui hết...như vậy là rất thương cô phải ko...
tôi lại đặt lên môi cô những nụ hôn nhẹ nhàng ...để trả lời
_ ứ...hun hoài à ...h mình nói chuyện thật lòng đi nha
_ nhưng mà còn một người mà thương cô ...hơn cả t đó ...
_ ai vậy cô !
_ mẹ cô chứ ai ...từ lúc biết cô có chuyện ...mẹ bỏ hết công việc ...cứ cuối tuần là lại bắt xe vào sg , dù đường khá xa ...dù cô có can ngăn nhưng mà tuần nào cũng vào ...dù chỉ để ngủ với cô một đêm thôi ,hay chỉ nấu cho cô bữa cơm ...điều đơn giản nhưng nó làm cô ko thể ko khóc mỗi lần nghĩ đến ...mẹ ko bao h bỏ con đúng ko t ...t có thương cô được như thế ko ?!
câu hỏi của cô làm tôi khá bất ngờ và ko biết phải nói gì ...quả thực những hành đông như thế chỉ có thể một người mẹ mới làm được ...
_ xin lỗi đã hỏi t như thế nhen , cô biet t rất thương cô ...nhưng mà ...cô tin là mẹ vẫn thương cô nhất và cô cũng thế ...
_ em cũng thương cô lắm lắm luôn !
_ uhm , cô biết nhưng mà nghi ngờ lắm nhen ...
_ nghi ngờ gì ?
_ thì ...lúc cô nói chuyện mẹ em với cô chủ nhiệm đó ..đến nhà của L ...sao từ lúc đó đến h em ko thèm trả lời dt của cô vậy ...như thế có phải em...còn yêu L lắm dung ko...nếu yêu L như thế ..thì cô ko còn là người em...thương thứ 2 phải ko ? vậy nên cô mới ...nghi ngờ ..
tôi cưng họng ko biet nói gì hơn vì quả thực từ lúc tôi biết những đau khổ mà Búp bê trải qua , tình cảm tôi dành cho búp bê lại cuộn trào , cô gái của ngày hôm qua ấy h đây lại xuất hiện trong từng vùng kí ức của tôi ...nồng nàn và đầy đam mê ...
cô thiên thần đưa câu chuyện sang một hướng khác :
_ nhưng em đừng bân tâm điều đó t à , dù thế nào đi nữa cô lúc nào cũng thương t hết , dù cô có là người thứ 3 thứ 4 hay thứ 100 của t ...nhưng mà điều quan trọng cô muốn t hiểu lúc này là : dù cô hay cô bé L kia có thương t đến mức nào đi nữa thì đều ko sánh được với mẹ t thương t đâu ...cô nói vậy t hiều chứ
_ thương em ! tôi thốt lên tức giận ..thương em em lại lừa dối em một cách thậm tệ.đề em đau khổ đến mức cùng cực thế ư , đó mà là tình thương à ...
_ đúng , dù cho có thể là tiêu cực nhưng mà vẫn là tình thương ...tại sao em chỉ nghĩ đến đau khổ mà em trải qua ..mà ko nghĩ đến đau kkhổ mà mẹ em trải qua khi chứng kiến em suy sụp
_ đó là điều mà bà ấy muốn !
_ mẹ nào muốn con đau khổ, em đừng làm cô thất vọng bằng những câu nói kiểu đó ! cô phản kháng , lộ rõ vẻ tức giận với tôi
tôi im lặng , quá mệt mỏi để tranh cãi...
cô dịu giọng :
_ em có biết ko . kayne west có một câu nói mà cô rất thích trong cuốn sách mà ổng suất bản đó !
sac . gì vậy trời , kayne west nào , thằng rapper da đen à , nó mà làm gì xuất bản sách ! tôi cười nói :
_ cô cứ đùa em , nó hát rap mà sách vở gì
_ đấy
em lại đánh giá vẻ ngoài người ta, chẳng lẽ làm ca sỹ là ko biet gì về cuọc đời à
_ vậy câu nói gì
_ công thức của cuộc đời là 5 % những gì xảy đến và 95 % là cách bạn tiếp nhận chúng !
_ mà sao cô biết , em thấy cô có nghe nhạc rap đâu
_ lúc trước cô dạy tiếng việt cho mấy đứa du học viêt nam , tụi nó cho cô muon ipod , cô cũng nghe chứ sao ko ?
_ nhưng mà điều đó có nghĩa gì với em đâu ...cô ko thấy vấn đề là mẹ em lừa dối em ư !
_ đó , vần đề là chỗ đó , vấn đề ko phải là sự việc mẹ em làm mà vấn đề là cách em đã nhìn nhận sự việc đó ! em đã cho nó là một trò lừa dối ! đừng tầm thường vậy chứ
...trong tôi ngộ ra điều gì đó !
cô lại nói :
_ có nhiều điều em chưa biết về mẹ em...vì có thể em chưa đủ lớn để hiểu cũng có thể chúng xảy đến hàng ngày và em cho đó là điều hiển nhiên nên ko thèm hièu !dont take it for granted ! em nhớ câu nói ấy chứ ! ko có gì là đương nhiên trên đời này hêt ! hồi sáng gặp cô ! mẹ em khóc rất nhiều khi nghe cô nói về chuyện cô lỡ lời nói cho em nghe sự thật đó
_ mẹ khóc ?
_ uuhm , mẹ nói là tưởng chừng sự viêc đã qua đi nhưng ko ngờ h lại khiến em buôn lần nữa , mẹ mong là có lúc nào đó em sẽ để mẹ có cơ hội giải thích cho em ..vì vậy nên cô đã nhận lời giúp mẹ ....nên đêm nay cô tới...
_ em không biết , h em ko muốn nghe gì hết
_ nãy h cô nói gì em ko hiểu hả t ...
tôi im lặng ngang bướng
_ thôi em cứ suy nghĩ đi ! cô về đây !
hôn lên trán tôi , cô nhìn tôi lần cuối và ra về ....
căn phòng trở lại tĩnh lặng , và chỉ còn mình tôi ...nhưng được trút sự tức giạn buồn tủi ra, điều đó giúp tôi khuây khỏa phần nào ...nhắm mắt lại ...lần này ko ai khác xuất hiện trong tâm trí tôi ...ngoại trừ mẹ
...tôi nhớ lại lời cô nói ...dont take it for granted ...đừng lấy đó làm hiển nhiên ...những gì xảy ra hàng ngày ...tưởng chừng bình thường ...nhưng cả một tình yêu được đăt vào trong đó ...đó là tinh yêu mẹ dành cho tôi
...mỗi sáng thức dậy ...tô phở đã sẵn sàng ..tôi bình thản ăn và đi học
...mỗi chiều đi học về ...ly sinh tố mát lạnh và bịch mít sấy trên bàn ...tôi khoái khi ăn uống nhồm nhoàm
...mỗi tối đi ngủ ...bàn tay mẹ gãi lưng...thỉnh thoảng tôi còn sờ vú nữa ...làm tôi chìm vào giấc ngủ êm dịu ...
những diều đó ..diễn ra hằng ngày ...và tôi đã nghĩ chúng hiển nhiên đến mức ko thèm biết gì khác ngoài tận hưởng ...
nhớ có lần tôi đi học về ...phát hiện một đĩa linkin park - minutes to the midnight , nhóm nhạc tôi thần tượng trên giường , tôi hỏi con em của ai rồi hỏi ba nữa , ko ai biết ...nhưng khi nhìn mẹ , mẹ cười ...nụ cười ấy ,tôi ko nghĩ là của mẹ tặng ...nhưng h tôi hiểu :đó là của mẹ ...
YEs! mom's "this is it " ! tất cả là của mẹ là tình yêu thương mà mẹ dành cho tôi , là cuộc sống của mẹ hi sinh vì tôi ! và tôi khóc trong vui sướng khi có một người mẹ như thế ! và những giọt nước mắt tiếp theo là cho sự hối hận vì những ngày qua tôi đã hỗn đã quát đã lạnh nhạt với mẹ ! h đây điều tôi muốn duy nhất là được ôm mẹ , được nói lời xin lỗi , được mẹ vuốt ve gãi lưng ...!
tôi hồi hộp chờ đợi ...và có lẽ đêm nay mẹ ko qua phòng tôi nũa ...
gần sáng ...mưa tầm tã ...nhưng có hơi ấm nào nó phủ lên người tôi...chợt có bàn tay nào đó đang vòng qua người tôi ...và còn ai khác ngoài mẹ ...
kéo chăn lên,tôi phủ cho mẹ nữa ...tôi rúc đầu vào ngực mẹ ...ôm mẹ vào lòng ...đây là người phụ nữ tôi yêu quí nhất trên đời ...bây h và mãi mãi...nhìn khuôn mặt mệt mỏi của mẹ , có lẽ mấy ngày qua mẹ đau khổ vì tôi nhiều lắm ...nhớ lúc tôi suy sụp khi mất búp bê ...mẹ cũng rất đau buồn ...ngày nào mẹ cũng qua
Số là hồi cấp 3, e cũng nghịch ngợm chơi bời,học hành chểnh mảng lên khi thi đại học......Chi Tiết