Xuống Cuối Trang
cũng ko thể làm 1 trong hai đau khổ vì bị ruồng bỏ...tôi ko làm được...
_ thôi...em nói vậy thôi..chứ nếu em như anh ...thì em cũng ko biết làm sao đâu... - mèo bấu vai tôi an ủi...tự nhiên vừa đấm vừa xoa...con quỷnhỏ...làm buồn thiệt...
có tiếng bước chân vồn vã của mẹ từ ngoài sân ....tôi đẩy con em ra và chạy ra đón mẹ...tôi muốn mẹ an tâm rằng tôi đã khỏe hẳn và sẵn sàng để bước vào kì thi đại học ngày mai....nhưng vừa thấy mặt tôi ló ra...mẹ đã nhăn mày
_trời...lên kia nghĩ đi...đứng đây làm gi...lên nhanh...
tôi ôm mẹ lại và cười
_ko sao...cho hun cái coi....đói bụng quá má...
_trời..sao nãy hỏi ăn gì ko mua mà ko nói...thôi con lấy trái cây ra ăn tạm đi...mới mua đu đủ với xương mà h hầm chắc tối mới ăn được...sao...chờ được ko...hay má ra mua tô phở nghen...được ko...
_thôi...ko sao...con đi ngủ nghen...chút nấu xong kêu con dậy...
_đói bụng chịu được ko...nãy hỏi ăn gì ko nói..
_hehe ko sao... đi ngủ nhen...
_uhm...nghỉ đi..chút má kêu ......
....
nằm trên chiếc giường thân yêu...ko gì tuyệt bằng...thoải mái và phê biết bao...ko còn mùi thuốc sát trùng...tiếng rên rỉ than khóc...ống nghe...kim tim...máy đo huyết áp...chỉ có những nhịp tic tắc của chiếc đồng hồ...đưa tôi vào giấc ngủ bình yên....
....
tối...
một đêm hè mát mẻ ...kì thi sinh tử...cách tôi chỉ một giấc ngủ nữa...ôm quyển vở qua phòng con mèo...tối nay ngủ với nó sẵn mai nó kêu dậy sớm luôn....nhưng cái miệng nhiều chuyện của nó làm tôi cả đêm ko đọc thêm được chữ nào nữa mà phải liên tục sử dụng những nhục hình trị nó....chính đêm đó....nó làm tôi sởn gai ốc...khi nhắc lại những lời mà tôi và cô đã nói với nhau lúc nằm trong phòng tôi...
_mày....mày ..ai cho mày rình mò....hả....
_em đâu rình...tự nhiên...thì vô tình nghe được thôi mà...
_vô cái đầu cô...đã..nói cho ai nghe chưa...khai mau....
_chưa...mà nói ai tin...học sinh gì mà...yêu cô giáo...sợ luôn....
_cấm nghe chưa...ai mà biết ...thì cô liệu thân...từ h ...cấm bép xép chuyện gì liên quan đến anh cho cô..nghe chưa...
_uhm...thề...đã làm mà còn sợ người ta biết....mà ông cũng pro...tán sao dính được cô giáo...bái phục bái phục...
_bái cái búa...cô liệu hồn...chuyện người lớn...
_nữa...kể nghe đi...em cũng lớn rồi....sao...sao...
_sao cái gì...
_thì...làm sao...tán kiểu nào...chỉ em với...
_mày...điên hả mèo...mày cũng yêu cô giáo à.....
_heheh..có ông thầy kia cũng dễ thương lắm....mới về trường...
_ê ê ...tao cấm nghen....lo học nghen....ko có thầy trò gì hết.... mày tha cho ổng đi...
_ha...tự nhiên...anh yêu cô giáo được ...mà cấm em.....
_ko nói nhiều....tao mà nghe ai nói mày yêu đương...tao quýnh chết...nghe chưa...
những lời nặng nề hù dọa cùa tôi...làm nó bực bội và quay mặt vào tường...lại dỗi hờn vu vơ....
_thôi...anh lỡ...anh nói vậy thôi...tại anh sợ cô như anh...dở khóc dở cười nè....chứ sung sướng gì đâu...
thì ra tôi bị lừa...vừa nghe tôi trút nỗi lòng...nó quay phắt lại bấu cổ tôi...
_sao...khổ lắm hả...kể nghe thử....mà thấy cổ cũng quan tâm đến anh mà...khổ gì ....nói nghe...
_đó đó..con mắt sáng rỡ...nhiều chuyện thấy ớn...
_thôi..kể đi...để em rút kinh nghiệm...
_trời...vậy thôikhỏi...
_hehe giỡn mà...lo học thôi..chứ ai dám yêu lung tung như anh...kể nghe đi...đi....cổ có đồng ý yêu anh ko...có ko..
_thì...chưa nói ...nhưng mà chắc là đồng ý...
_trời...đồng ý hả...rồi...hai người...có hẹn hò ...ko....
_có...cũng mấy lần...mà cũng thập thò...lén lút ko hà...
_hehe gì dzui dữ...tội ghệ....mà ...đã....kiss chưa...
_cái gì? kít gì....gì kít
_sặc...kiss là...hun đó....
_hun thì kêu hun...kit với ket....
_thì...hun...mà hun chưa....
_rồi....mấy lần....
_trời...........thôi xong rồi....
_ơ...xong gì....cô nóigì nghe ghê vậy.....
_thì cổ yêu anh rồi chứ sao nữa...ngố ! ..
_sao biết !
_sặc...có ai điên đi hun người ko yêu...trừ khi ông ép cổ....hehe...mà chắc ko có đâu hé....
_uhm...chắc vậy....
_mà...cảm giác sao....sặc...nghĩ cũng kinh thiệt....nnhìn mặt anh với cổ hiền khô...lại học sinh với cô giáo....ai ngờ...lại hun nhau...quá ác....ác thiệt...kinh dị mỹ....khủng long.... -nhìn cái mặt nghiêm trọng của nó..tôi lại mắc cười
_thôi má....hun thì hun chứ gì mà ác...chừng sau cô yêu ai cũng vậy thôi...
_hehe dụ dỗ em yêu đương nhen...mét má...
_ớ ớ ớ....con này láo....phải đập.... - tôi vừa chụp đươc cái gối lên thì....
_binh ! môt cú đập làm tôi choáng váng mặt mày....ôm cổ...tôi gục xuống...nằm im....
_ơ....ơ...anh hai....sao...vậy...em lỡ....sao ko.... - nó áp mặt lại gần kéo tôi dậy....ăn thịt lừa nè em....nhanh như cắt...tôi ôm nó vật xuống....bóp cổ....chết đi cưng....
ngày thi đầu tiên...môn văn....có lẽ đây là môn dễ nhất mà cũng là khó nhất trong 3 môn thi đại học. Dễ vì ko cần phải làm chính xác và chi tiết nhưng vẫn có điểm , còn khó là vì ít ai lại đạt được điểm cao ở môn thi này....dù rất có khiếu văn chương nhưng lạ là trong cả 3 năm học cấp 3 , văn luôn là môn tôi có điểm trung bình năm thấp nhất , lận đận ở mức 6 , 7 phẩy , sau 3 năm học tôi rút ra được một kinh nghiệm , để học tốt môn văn ở trường trung học phổ thông bạn không cần phải ôm đồm đêm ngày cày luyện văn mẫu hay cố sức mà đọc mà nhớ cho hết tất cả các bài văn mà thầy cô cho chép , chỉ cần tập trung học được dàn ý , đó là dàn bài được tổng hợp lại từ bài của các giáo viên có kinh nghiệm lâu năm luyện thi và những quyển văn mẫu của chính nhà xuất bản giáo dục phát hành còn nếu bạn thấy như vậy là còn dài...thì chí ít bạn phải nắm được những ý tưởng cốt lõi của bài văn. được như vậy , dù ko văn hay chữ tốt nhưng bạn có thể an tâm ko bao h dưới điểm trung bình . phần còn lại là phu thuộc vào khả năng bay bướm của bạn....
...hồi hộp mở tờ đề ra...chụp lấy cây bút...tôi vội vã ghi ào ào ra giấy tất cả những câu những chữ những ý tưởng tất tần tật những gì có thể liên quan đến đề văn mà tôi còn nhớ...đã đến lúc vắt kiệt bộ óc và lấy hết những gì mình đã nhớ và có thể nhớ ...ko còn thời gian để lưỡng lự phân vân là đúng hay sai...thà nhầm lẫn còn hơn bỏ xót . nhưng bạn cần tỉnh táo để quyết định xem điều bạn đang phân vân có tương thích với thời gian hoàn cảnh và cốt truyện ko...phải mất một lúc khá lâu để tôi bình tĩnh trỡ lại ....nhìn vào những gì mình vừa ghi lên giấy nháp....tôi thở phào....khá nhiều....đủ để ra phòng thi trong tâm trạng phấn khởi và an tâm....lấy lại bình tĩnh....tôi sắp xếp lại tờ giấy thi cho ngăn nắp...và đặt bút lên bắt đầu thả hồn theo bài văn....
chiều....môn toán....ko còn chỗ cho sự bay bướm hay thơ thẩn mơ hồ nữa . toán học là môn học khắc nghiệt và vô tình nhất trong số những môn học. chính vì vậy nó luôn đứng ở vị trí thống trị ....nó là con thú khó thuần phục nhất , một con rồng....nhưng những ai đã bắt được rồng...thì ko còn ngán bất kì con thú nào khác . từ lúc học toán đến h , tôi chỉ biết đến 2 khái niệm duy nhất. đúng và sai , bạn ko đúng có nghĩa là sai , và bạn nên tập làm quen với 2 khái niệm đó . đừng ảo tưởng vào những điều gọi là " chưa chính xác hay chưa đúng lắm hoặc còn chưa rõ ràng ở vài chỗ " nó sẽ giết bạn khi có cơ hội. dưới những cơ hội nhỏ nhoi lách vào cánh cửa đại học , điều đó càng khiến tôi thêm sợ hãi và áp lực...lật đề toán lên...quả nhiên ...chỉ có 50 phần trăm là chắc ăn....tất cả những câu hỏi còn lại...nayằm giữa ranh giới đúng và sai và chờ đợi bạn làm tất cả những gì có thể để quyết định...ra khỏi phòng thi...tâm trạng hứng khởi hưng phấn lúc sáng...h đã thay bằng sự hồi hộp lo âu chờ thời điểm đáp án được công bố trên mạng....ko biết h này tâm trạng em thế nào...có làm được ko.....
nhấc
Lên Đầu Trang
Số là hồi cấp 3, e cũng nghịch ngợm chơi bời,học hành chểnh mảng lên khi thi đại học......Chi Tiết